Sunday, 10 August 2014
Vu Lan thương nhớ Mẹ hiền
Đăng bởi: johnny - ngày 8/10/2014 >>> Tản mạn suy tư | Comments : 0
Lại một năm nữa mình cài hoa trắng trên ngưc áo trong ngày Lễ Vu Lan ..
Mười mấy năm trôi qua vậy mà mình cũng không thể nào chấp nhận được một sự thật Má đã ra đi về thế giới bên kia , mỗi đêm về mình lại nhớ đến hơi ấm tỏa ra từ Má trong những đêm dài lạnh giá của một vùng cao nguyên , nhớ mùi da thịt của Má , nhớ bàn tay sần sùi thô ráp của Mà vuốt lên mái tóc đen mượt nhưng ngắn ngủn , cắt bum bê của mình ...
Nhà có bốn người con , mình là con út nên được Má cưng chiều vô điều kiện , tuy không được sống trong nhung lụa giàu sang nhưng tình thương của Má luôn đong đầy cho đứa con gái nhỏ , nhất là tư lúc ba qua đời sớm , Má ở vậy bao nhiêu tình thương dồn hết cho con cái dù Má lam lũ cực khổ quanh năm , cơm không dám ăn , áo không dám mặc ..
Má không được ăn học nên Má chỉ có thể đánh vần được tên của con cái theo cái kiểu cổ lổ của người lớn , vừa dài vừa khó hiểu , chử viết của Má xiêu xiêu , run run đổ dài như Chí Phèo say rượu nhưng Má gọi tên những đứa con bằng cả sự trìu mến , yêu thương .. Thế hệ của Má là thế hệ của sự nghèo khó , lạc hậu , không có ánh sáng của sự văn minh , ở một vùng quê cả đời Má sống trong sự thiệt thòi chỉ biết bán lưng cho đất bán mặt cho trời để nuôi dạy các con nên người . Nhớ nhưng buổi đi học về Má bận rộn với bầy heo , chưa kịp nấu cơm , Má dúi vào tay mình khi thì trái chuối , khi thì củ khoai lang Má không dám ăn , cất để dành cho mình nhưng mình lại phụng phịu , mắt ngân ngấn nước vì dỗi .
Rồi mình cũng lớn lên , cũng trưởng thành , cũng có ăn học nhờ những bầy heo , đám lúa Má tảo tần quanh năm , mình xa Má lên thành phố để được học những gì gọi là văn minh của phố thị , bóng Má cũng vẫn ngã dài theo bước chân mình chập chững bước vào đời của mình . Má trông đợi mình về vào những dịp lễ Tết để bẻ cho mình nhũng chùm ổi nặng trĩu Má để dành cho mình trên cây bao kín lai không ai được động vào , mình ngậm ngùi , rưng rưng khi mình nhìn thấy Má lấy vạt áo bà ba quẹt nước mắt khi minh chào Má để tiếp tục cuộc mưu sinh mỗi khi đuoc về thăm Má vài ngày ..
Má cũng qua đời sau cơn bạo bịnh , trước khi ra đi Má gọi mãi tên mình ..
Lại một mùa Vu Lan đã trôi qua , lại một mùa chạnh lòng thương nhớ Má khi nghe tiếng chuông Chùa văng vẳng buông .
Má ơi nếu còn có kiếp sau Má cứ hãy cho con được làm con Má nữa nghen , con nhớ đôi bàn tay sần sùi của Má , mỗi khi về thăm quê đi ngang qua những con đường ngày xưa Má cầm tay con dắt đi học , cảnh củ vẫn còn , vẫn nghe văng vẳng tiếng gọi : con ơi dịu dàng của Má
Thương nhớ Má thật nhiều mình đứng lặng trong chiều ngập tràn với bao kỷ niệm của một thuở còn thơ
Sài gòn 11/8/2014
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment